
Nhiều người ví von sân thượng của chị Dung như một “vườn treo Babylon thu nhỏ” vì vẻ rực rỡ của nó.
Hành trình bắt đầu từ năm 2014, khi chị Dung cùng chồng cải tạo lại sân thượng với ý định trồng rau sạch. Tuy nhiên, đam mê hoa hồng đã dần chiếm ưu thế, khiến khu vườn nhỏ này biến thành thiên đường của các loài hồng. Những ngày đầu, khoảng sân 15 m² chỉ có vài khóm hồng và nhiều loại hoa khác, nhưng theo thời gian, hoa hồng trở thành điểm nhấn chính.
Hiện tại, sân thượng được chia thành từng khu vực rõ ràng: khu trồng hồng bụi nhập khẩu với khoảng 20 cây, hồng leo ngoại hơn 10 cây, và tỉ muội khoảng 10 cây. Một góc nhỏ vẫn được giữ lại để trồng rau trong các thùng xốp. Đối với các giống hồng trong nước – vốn thích nghi tốt với khí hậu – chị trồng tại ban công để tiết kiệm công chăm sóc.
Lúc mới bắt đầu, chị Dung trồng cả giống trong nước và nhập ngoại. Sau này, chị giữ lại một số ít giống hồng ta, dành phần lớn diện tích cho hơn 40 giống hồng ngoại quý hiếm. Có thời điểm, sân thượng có tới hơn 60 chậu hồng nhưng sau đó chị phải giảm bớt vì diện tích không cho phép.
Chị thường nhờ bạn bè mua hoa từ các thương hiệu nổi tiếng ở Mỹ, Anh, Úc và Thái Lan, hoặc mua lại trong các hội chơi hoa. Chỉ sau vài tháng, những giống hồng leo đã kịp bám giàn và nở hoa rực rỡ.
Lúc đầu, chị chỉ định tìm mua một giống hồng nội nhưng khi tham gia các nhóm trồng hoa, chị bị thu hút bởi vẻ đẹp phong phú và lộng lẫy của hồng ngoại, như giống Wollerton Old Hall. Lần đầu chơi hồng ngoại, chị chỉ dám đặt một cây dạng bandsize – cây nhỏ được chiết trong chậu nhựa bé như cốc thủy tinh. Tuy nhiên, do thiếu kinh nghiệm, cây đầu tiên nhanh chóng chết sau hai tuần, khiến chị mất hơn 650.000 đồng. Tính chung, những lần trồng không thành công ban đầu đã khiến chị thiệt hại hơn 8 triệu đồng.
Vào khoảng tháng 3/2014, chị quyết định đặt mua 7 cây dạng rễ trần (bareroot) từ thương hiệu David Austin nổi tiếng. Loại cây này được bán khi bước vào kỳ ngủ đông, rễ được làm sạch, cắt tỉa và không có đất bám.
Từ thú chơi này, chị Dung không ngừng tìm hiểu thêm kiến thức trên các diễn đàn quốc tế cũng như học hỏi từ bạn bè cùng đam mê. Hoa hồng cần chăm sóc kỹ lưỡng, đặc biệt là giống châu Âu. Vào mùa hè, mỗi ngày phải tưới nước hai lần và che nắng bằng lưới. Mùa thu đông thì thưa hơn, chỉ cần tưới 2–3 ngày một lần.
Đất trồng là loại đất mùn, trộn cùng phân hữu cơ, tro trấu, đá perlite, vỏ thông và than vụn để đảm bảo độ tơi xốp và thoát nước tốt. Chị chỉ dùng phân hữu cơ như phân trùn quế, phân bò hoai mục và phân nhập từ Úc. Cứ 7–10 ngày lại bón phân một lần. Giống Sharifa Asma là một trong những loài hoa được yêu thích nhờ hương thơm đậm, cánh hoa dày và đều.
Chị Dung thừa hưởng “máu trồng hoa” từ cha mình, người từng nổi tiếng trong giới sưu tầm địa lan và phong lan tại miền Đông Bắc. Dù mới gắn bó với hoa hồng chưa lâu, chị đã được gọi thân mật là “ma hồng” – biệt danh dành cho người am hiểu về loài hoa này. Chính chị là người tìm ra tên quốc tế của giống hồng cổ Sapa – Mrs B R Cant, được lai tạo từ năm 1901 và du nhập vào Việt Nam qua người Pháp.
Ban đầu, chồng chị Dung không mấy hứng thú với việc vợ đầu tư thời gian và tiền bạc vào hoa. Thậm chí anh từng nhắc chị không nên mua thêm. Chị chỉ dám trồng hoa ở một nửa sân thượng, phần còn lại để trồng rau. Nhưng sau khi ngắm hoa và cảm nhận hương thơm của những giống hồng ngoại, anh dần thay đổi, thậm chí còn đầu tư máy ảnh xịn để chụp hoa mỗi khi chúng nở rộ.
Với chị Dung, hoa không chỉ là đam mê mà còn là nguồn năng lượng tích cực. Mỗi ngày, chị dành từ 30 phút đến 1 giờ vào buổi sáng, còn cuối tuần thì chăm sóc hoa nhiều hơn. Mong ước lớn nhất của chị hiện nay là có một khu vườn rộng hơn để tiếp tục trồng thêm hoa hồng và các loại rau sạch.